Ác Linh Quốc Gia

Quyển 2 - Chương 26: Kiểm tra cùng thăng chức​



Tiểu thuyết: Ác linh quốc gia tác giả: Trong nháy mắt cười cười ở giữa 0 số lượng từ: 222 9 Cập nhật lúc: 201 5-0 9- 18 10: 26

Tại sao đã bị công ty đuổi việc mà còn bị giết? Là công ty phái người…

Không phải như cậu nghĩ. Người đàn ông trạc tuổi bốn mươi cắt ngang lời Hạ Thiên Kỳ, giải thích:

Cùng công ty kí kết hợp đồng, sau này, cậu sẽ là người của công ty, cống hiến sức mình cho công ty, đồng thời cũng được công ty bảo vệ.

Mượn danh tiếng công ty chỉ là cái cớ thôi. Tôi vừa giải thích với cậu rồi. Những người được công ty mời tới đều có thểchất đặc thù rất dễ bị quỷ cảm ứng được. Lý do công ty mời cậu tới, là vì đã đến thời điểm cậu có thể sẽ bị quỷ tìm tới bất cứ lúc nào.

Nếu không thì công ty cũng không thể biết được, cậu có thể chất đặc thù haykhông.

Mà thông qua lần thử việc này, sau khi trở thành nhân viên chính thức, công ty sẽ có người dễ dàng bị quỷ vật phát hiệnđược thể chất bị dấu giống như cậu, lúc đó cậu sẽ không dễ dàng bị quỷ vật phát hiện.

Ngược lại, một khi cậu bị công ty đuổiviệc, cậu sẽ không còn được công ty bảo vệ, khi ấy, khả năng của cậu sẽ bị quỷ vật phát hiện ra, sau đó giết chết cậu.

Quỷ… Vì cái gì mà chúng nhất định phải đuổi cùng giết tận chúng ta?

Hạ Thiên Kỳ đột nhiên cảm thấy gia nhập công ty này cũng không phải là một chuyện xấu, chỉ là hắn không biết tại sao con người và quỷ vật đối đầu với nhau như thế này.

Tôi không biết lý do là gì.

Người đàn ông trung niên thẳng thắn bày tỏ suy nghĩ của mình với Hạ Thiên Kỳ:

Có lẽ chỉ có khi chờ tôi trở thành lãnh đạo cấp cao, tài năng cấp bậc cũng cao hơn thời điểm hiện giờ để hiểu rõ những thứ này. Còn bây giờ, nếu nói ra, không cần biết là đối với cậu hay với tôi, đều chỉcó ước vọng duy nhất, đó là sống tiếp.

Không cần biết là vì sao, có rất nhiều chuyện cậu nên biết, đến thời điểm sẽ nói cho cậu biết, bởi vì muốn giấu cũng không được. Mà chuyện cậu không nên biết, cho dù bây giờ cậu đã biết, cũng chỉlàm tăng thêm áp lực cho cậu, chứ cũng không mất mát gì.

Bây giờ, cậu đã chính thức gia nhập công ty, chỉ cần cậu không nhếch nhác là được. Tất nhiên, cũng không cần quá tốt.

Nhìn khối đồ vật trên tay này rất giống đồng hồ điện tử, cho dù mối nghi ngờ trong lòng chưa được giải đáp,nhưng ông ta đã nói như vậy, Hạ Thiên Kỳ cũng chỉ có thể gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Được chuyển chức chính thức từ chế độ ưu tiên của nhân viên mới, công việc thăng tiến, được hưởng quyền lợi, nội quy thưởng phạt, cùng với sức mạnh của quỷ vật đều tập trung cho mục tiêu. Cuốicùng, đối với cái công ty thần bí này, Hạ Thiên Kỳ cũng đã hiểu rõ, cho dù sự hiểu biết về nơi này rất hạn chế, nhưng hắn vẫn tin rằng trong tương lai,hắn sẽ vén mở được hết tấm màn bí ẩn này.

Văn phòng trở nên yên tĩnh, không ai nói thêm điều gì, có lẽ người đàn ông đó muốn giữ Hạ Thiên Kỳ ở lại nơi này.

Mười phút sau, người đàn ông tiếp tục nói:

Cuối cùng, tôi muốn cậu hiểu rằng, ngay cả khi thực hiện những điều kiện để thăng chức, cũng có bài kiểm tra thể chất.

Tôi bắt đầu nói về phần thực hiện.

Đơn giản mà nói, cậu chỉ cần nghe lệnhcấp trên, chủ động tham gia vào những chỗ đã, đang và sẽ xảy ra sự kiện linh dị, cũng phải nghĩ luôn cách giải quyết sự kiện.

Cái này tôi đã từng nói qua với cậu rồi, đợi việc giải quyết xong là sẽ cho điểm, tương ứng với điểm thưởng hối đoáitrước đó.

Ban thưởng hối đoái ở đây chính là điểm vinh dự. Trong công ty, đây được gọi là Công trạng. Giống như khi làm việc cho công ty, nhất định phải nỗ lực, thể hiện hết giá trị của bản thân mình.

Điểm vinh dự chính là giá trị sáng tạo của mỗi người. Cái này có tiêu chuẩn thấp nhất là nhân viên bình thường ba tháng phải kiếm đủ mười điểm.

Mà người mới theo quy tắc là cấp bình thường, được thưởng một điểm vinh dự.

Cấp ưu tú được thưởng hai điểm.

Cấp hoàn mỹ là năm điểm.

Cụ thể ra sao thì đợi cậu sau khi hoàn thành tiêu chuẩn thấp nhất của bài kiểm tra thì tự mình suy nghĩ lấy, tôi cũng không hiểu rõ lắm.

Ngay từ đầu, khi nghe bài kiểm tra thấp nhất chỉ có mười điểm, Hạ Thiên Kì đã không thèm để ý đến những lời sau, dù sao con số này cũng không quá khó khăn để hoàn thành.

Nhưng nghĩ lại, con số này cũng có phần thử thách của nó.

Bởi vì cấp bình thường chỉ cho một điểm,nói cách khác nếu lần nào hắn cũng nhận điểm với tư cách là cấp bình thường thì… hắn phải tham gia sự kiện này đến mười lần. Chưa bàn đến con số mười này nhiều hay ít, quan trọng là mười lần này cần hoàn thành trong vòng ba tháng.

Cứ cho là được đổi thành cấp ưu tú đi, thì ít nhất hắn cũng phải tham gia năm lần.

Nếu dùng cả hai cấp bình thường và ưu tú thay nhau tham gia thì cũng phải trảiqua ít nhất là bảy lần.

Chỉ tham gia sự kiện một lần thôi cũng đủ nguy hiểm rồi, nói không quá chứ hắn có thể sống xót mà qua cũng đã là quá maymắn, vậy mà trong ba tháng hắn còn phải trải qua đến bảy lần.

Mẹ nó, hắn đây còn chưa muốn vào sổ tử của Diêm Vương.

Hắn sợ sắp đái ra quần rồi!

Cái này không phải là lừa người sao?

Hạ Thiên Kỳ vô cùng tức giận nhìn đànông ngồi đối diện, ông ta lại vẫn giữ bộ mặt thản nhiên, bình tĩnh nói:

Nếu như cậu đạt tới cấp hoàn mỹ, thì trong ba tháng, cậu chỉ cần tham gia hai lần là đủ, hơn nữa nếu cậu muốn, được gấp mười lần điểm của cấp bình thường,độ nguy hiểm cũng thấp hơn.

Đối với ông…

Hạ Thiên Kỳ nghe xong còn muốn nói lại điều gì đó, nhưng bị người đàn ông kiacắt lời:

Cái này là tốt cho cậu, tiếp theo, tôi nói cho cậu hiểu một chút về việc thăng chức.

Mặc dù không muốn nghe ông ta nói, lại đang muốn nói về phần tiếp theo, Hạ Thiên Kỳ khó chịu trong lòng cũng đành ngậm ngùi mà tiếp tục lắng nghe.

Thăng chức chính là cậu từ nhân viên bình thường lên thành quản lí hoặc lãnh đạo.

Điều này là dựa vào điểm vinh dự mà tôi vừa nói với cậu, cùng với điểm tìnhhuống sau khi sự kiện kết thúc.

Một lần có điểm của cấp hoàn mỹ, cộng với mười điểm vinh dự kia là có đủ khả năng được thăng chức.

Nếu chức quản lí cần tuyển người, lúc đó sẽ cho điểm tương ứng, bù trừ với điểmvinh dự kia.

Nói đến đây, ánh mắt ông ta sắc bén hơn thường, nhìn Hạ Thiên Kỳ nhắc nhở:

Quản lí được hưởng chế độ ưu đãi khác,nên mọi thứ phải tốt hơn nhân viên bình thường, nhất là được bảo vệ tính mạng. Cho nên cậu phải cố gắng, chỗ này sắp có nhiều người muốn dành, sống lâu hơn!

Tới đây, người đàn ông không khỏi xúc động:

Cho dù cuộc sống sau này gặp nhiều khó khăn, nhưng cũng không ảnh hưởng lớn tới tính mạng chúng ta. Chỉ cần cố gắngđược ở lại đây, bọn chúng có thể tìm khắp mọi nơi, nhưng cũng chẳng bao giờ nghĩ ra chỗ này.

Cùng với… những điều bí ẩn đáng sợ đó.

Khi người đàn ông trung niên ấy nói những lời này, dường như nhớ lại nhữngkinh nghiệm trước kia, thoáng chốc trông già đi vài phần.

Nhưng cũng phải, trong mắt Hạ Thiên Kỳ, ông ta đúng là tuổi cao sức yếu.

Lúc này, Hạ Thiên Kỳ nghe xong không nói thêm gì, người đàn ông cũng chẳng bận tâm hắn có nghiêm túc lắng nghe hay không, tiếp tục nói:

Được rồi, những gì liên quan tới quy tắccủa công ty, tôi đã nói hết với cậu, còn lại cậu tự tìm hiểu đi.

Đjxmm, cho ta vào hố đã đào sẵn còn không cho ta thời gian chuẩn bị.

Hạ Thiên Kỳ trong lòng mắng chửi ngườiđàn ông trung niên không ngớt, cảm giác chẳng những không thể gặp dữ hóa lành mà còn bị rơi xuống hố sâu leo lên không nổi.

Đối với công ty càng ngày càng có thêm sự nghi nghờ.


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.