Mảnh Đất Nhiều Ma

Tập 34



Tiên bị đám đàn ông hung tợn kéo sâu vào trong núi, một tên lấy chiếc khăn choàng cổ vò lại nhét vào miệng cô ta để cô ta không thể la hét. Chúng bốn gã khiêng phốc cô ta lên, từ từ khuất sau màn đêm đen tối. Tiên lúc này chỉ kêu ú ớ trong miệng, nước mắt cô ra chảy dài trên gương mặt xinh đẹp, nhìn mặt bốn gã dâm dê sắp hãm hiếp mình, Tiên cố đạp chúng nhưng không thể, cô quá bé nhỏ còn bọn chúng quá đông và mạnh, gã nào gã ấy cơ bớp cuồn cuộn.

– Ở đây được rồi, mẹ kiếp. Làm nhanh đi người của lão Thammasat mà đến thì chúng ta không không làm được gì đâu.

Tên nọ đáp:

– Nhưng em sợ, chúng ta đụng đến khách hàng của lão ta e là không ổn.

Gã kia quát.

– Con mẹ mày, mày nghĩ bốn thằng không chơi cho nó chết được sao? Mà người chết mày thấy có nói chuyện được không?

Cả đám lại nhìn nhau cười gian ác, họ nhìn Tiên bằng những ánh mắt thèm thuồng đầy nhục dục. Chúng vật cô ta ra ba đứa giữ chân tay, một thằng làm, cứ thế thay phiên nhau hành xử, chỉ đến khi Tiên không còn phản ứng, hai tay buông xuôi, máu ở cửa mình ồ ạt chảy ra chúng mới hốt hoảng dừng lại.

– Mẹ nó, nó chết thật ah? Tao tưởng nó là đàn bà rồi mà sao máu ở đâu ra nhiều như vậy?

Tên bên cạnh mở đèn chiếc điện thoại trên tay, soi xuống háng cô ta hét lớn.

– Chết mẹ, nó đang có bầu, biến nhanh khỏi đây.

Hắn định ùa chạy thì gã kia níu lại hỏi.

– Mày nói sao cơ? Có bầu…???

Gã kia tay run run chỉ xuống..

– Cô ta đang mang thai, ngộ nhỡ đấy là đứa bé mà khách hàng muốn lão Thammasat mổ bụng để luyện Kumanthong thì chúng ta tiêu đời. Thôi biến khỏi đây nhanh lên…

Chúng quơ vội mấy cái quần dưới đất tháo chạy, tên cuối cùng khựng lại vì bàn tay của Tiên níu ống quần hắn lại. Hắn run run trừng mắt quay đầu lại, hai tay đưa lên trán khấn vái.

– Cô làm ma thì tha cho tôi đi, tôi không cố ý. Tôi hứa sẽ nhang khói cho cô đầy đủ. Nếu biết cô mang thai tôi sẽ không làm chuyện tội lỗi này.

Tay hắn xá liên tục, hắn vẫn thấy tay Tiên nắm chặt vào ống quần điều ấy càng làm hắn sợ đến nỗi rỉ cả nước đái, một tên khác quay lại quát.

– Mày còn không mau đi, để lão Thamasat mà đến thì mày chỉ còn con đường chết.

– Tao.. tao.. cô.. cô.. ta..

Hắn chạy lại, đạp vào mặt Tiên một cái rồi lôi bạn mình đi, bỏ lại sau lưng một cô gái thoi thóp thở. Vùng này ai mà không biết lão Thammasat khét tiếng luyện Kumanthong, chẳng ai dại gì mà đắc tội với ông ta, để ông ghét thì ông ta sai Quỷ Linh Nhi đi giết cho bằng chết, mà là một cái chết dã man đầy đau đớn.Nhìn Tiên lúc này thật thê thảm, cô ta nằm bất tỉnh trên vũng máu, hai mắt nhắm nghiền, hơi thở yếu ớt. Trong miệng vẫn là một nhùi rẻ. Gió trời rít lên từng hồi, từng ngọn cây lay động, làn gió đêm thấm vào da thịt của cô ta, Tiên chưa chết, nhưng nằm ngoài sương đêm nên cơ thể lạnh cóng. Không biết Tiên bất tỉnh bao lâu? Nhưng ngón tay lúc này khẽ cử động, Hai mắt mệt mỏi vẫn chưa mở ra được, Tiên cố đưa tay lên tháo chiếc khăn ở miệng mình ra để thở.

Khụ.. khụ.. khụ…

Tiên nghiêng mình toàn thân cô đau nhức, đã thế bụng còn đau quằn quại, cô thấy háng mình ươn ướt đưa tay xuống sờ rồi giơ lên mặt nhìn, trong bóng đêm cô ta nhận ra tay mình đính đầy máu, Tiên hét lớn căm phẫn bọn chúng, tiếng gào hét của cô ta vang vọng cả núi rừng, cô ta gồng mình ngồi dậy, mò mẫm quờ đứa con đỏ hỏn mới hình thành hình bị trôi ra ngoài, giơ nó lên trước mặt nhìn, nó mới chỉ là một bào thai bé tí, dây rốn từ cửa mình còn dính chưa kịp cắt, Tiên nhìn nó cười ha hả, nước mắt vẫn cứ rơi, có lẽ đây là số trời đã sắp đặt. Cô đứng dậy, một tay cầm chiếc khăn mà mấy gã kia bỏ lại đưa lên ôm bụng, một tay cầm đứa trẻ vẫn chưa cắt dây rốn, loạng choạng từng bước mệt mỏi đi về hướng nhà ông thầy. Đứng trước số nhà mình cần tìm, Tiên gõ cửa.

Cốc.. cốc.. cốc..

Lão Thammasat đang ngồi trong nhà với đôi mắt nhắm nghiền, bỗng bất ngờ mở mắt khi nghe thấy tiếng ai đó bên ngoài gõ cửa. Ông ta sai đệ tử của mình ra mở, trước mắt anh ta là một cô gái trẻ, người gợm dính đầy máu, chiếc váy bị xé rách tả tơi, gương mặt bị đáp sưng húp tím tái bầm dập. Đáng sợ hơn, trên tay cô ta là một bào thai vừa sinh non còn đỏ hỏn. Anh ta hốt hoảng thốt lên..

– Cô là ai?

Tiên không trả lời, giơ đứa bé lên trước mặt cậu thanh niên ấy rồi ngã mọp xuống đất. Người đệ tử nhanh chóng dìu cô ta vào trong nhà, đặt Tiên nằm xuống manh chiếu, đầu kê lên một chiếc gối trước mặt sư phụ mình. Ông Thammasat sai người đệ tử gỡ bào thai từ tay cô ta ra, bảo để nó một một chiếc hũ. Người đệ tử tên Mei lên tiếng.

– Sư phụ, cô gái này hình như đang mang tha mà bị hãm hiếp, nên mới… chúng ta có bảo cảnh sát không ạ..?

Lão Thammasat lắc đầu không nói gì thêm, Tiên được đặt nằm ngay ngắn, lão Thammasat cầm trên tay một sợi dây chuyền bạc có hình mặt phật, miệng nhẩm chú, tay đưa sợi dây từ đầu chầm chậm di chuyển xuống chân. Đoạn.. ông ta làm xong lại đưa hai ngón tay lên miệng thổi ra một làn khói mỏng sau đó đặt tay lên trán cô ta niệm chú. Hơi thở của Tiên dần ổn định lại, lúc này ông ta mới nói với Mei.

– Kêu May vào thay đồ cho cô ta đi, chờ cô ta tỉnh lại rồi tính.

Ông ta định quay đi liền nhìn thấy chiếc khăn sọc trong tay Tiên, cô ta vẫn nắm chặt không rời như thể đấy là một bằng chứng mà bọn chúng để lại. Lão Thammasat lấy nó ra,tay ông ta siết chặt vào đó, một tay nắm chặt vào Tiên đôi mắt bắt đầu khép mắt lại. Ông ta ngồi im, đang hình dung ra cảnh Tiên bị hãm hiếp, một lúc sau ông ta tức giận quát lơn

– Khốn khiếp! Ngay cả khách hàng của ta chúng cũng dám đụng đến. Bọn này muốn chết rồi.

Nói xong, ông ta cầm chiếc khăn gấp ngay ngắn lại đặt lên một cái đĩa trên bàn thờ, ông ta ngồi khép đôi lại, bắt đầu yếm ngải lên chiếc khăn. Làm xong ông ta nói một mình.

– Ba ngày nữa mấy người sẽ chết.

Ngày hôm sau Tiên tỉnh lại, cơ thể cô ta bị thương khắp mình. Ánh nắng bên ngoài chiếu vào làm cho căn phòng thêm thông thoáng. Tiên đảo mắt nhìn xung quanh, trong đây không có gì ngoài một tủ gỗ cũ và vài thứ lặt vặt, nhưng nó lại khá sạch sẽ và tươm tất. Dù có ra sao thì nó vẫn đẹp hơn chỗ nhà của Thin. Tiên bò ra sát mép cửa sổ, cô ta nhìn ra vườn. dưới kia là một người đàn ông da bánh mật, gầy gò đến trơ xương, ông ta cở trần nên cô ta nhìn thấy rất rõ trên lưng và cả bụng ông ta được xăm lên những dòng chữ cổ quái kín mình. Ông ta đang tưới cây, thi thoảng lại tỉa tót những nhánh lá vươn dài. Tiên giật mình vì tiếng bản lề cửa két.. két. Vang lên, cô ta quay lại.. May bước vào nhìn Tiên mỉm cười.

– Cô tỉnh rồi sao? Cô cần nghỉ ngơi cho lại sức. Đây là bữa sáng, còn đây là thuốc, ăn xong nhớ uống hết chỗ thuốc này. Trưa thầy tôi sẽ tiếp đón cô.

Tiên chỉ biết biết cúi đầu chào bằng tiếng Thái, còn câu cô gái kia nói thì Tiên nghe được câu mất, câu còn. Nhưng cô ta biết họ là người tốt và đã cứu mình. Trong người dù đang mệt mỏi nhưng bụng lại đang đói, Tiên bê tô thức ăn lên và lấy và để, ăn như một kẻ bị bỏ đói lâu ngày. Ăn xong, cô ta nghĩ, tất cả nỗi nhục mà mình vừa phải gánh chịu, chính là nhà họ Hoàng ban tặng. Hai tay Tiên siết chặt, giận đến run người.

“ Các người sẽ biết tay tôi. “

Ăn trưa xong, lão Thammasat gọi cô ta ra nói chuyện, bảo cô ta ra ngồi xuống bàn đối diện với mình, lão ta trầm giọng hỏi.

– Cô cần tôi giúp gì?

Tiên không nhắc đến vụ mình bị hiếp dâm tập thể đêm qua, chỉ trả lời ngắn gọn.

– Tôi muốn thỉnh Kumanthong.

Ông ta gật gù đã hiểu ý. Nhìn Tiên hỏi tiếp.

– Cô muốn thỉnh dòng nào?

Tiên ngơ ngác, cô ta chưa hiểu lão Thammasat nói là gì? Cứ tưởng muốn thỉnh là thỉnh. Biết Tiên chưa hiểu về các dòng mình nói. Ông ta giải thích thêm.

– Kumantbong chia ra làm hai dòng chính. 1 là dòng kuma ( hay gọi là Phet Đen ) loại này thuộc dòng tà đạo, thường tôi luyện dòng Phet Đen này bằng thai nhi chết yểu, hoặc do mẹ chúng nạo phá. Dòng này có bốn loạ, Phet Đặp, Phet Kong, Phet Mằm và Phet Sủn. Nó có khả năng làm hại kẻ thù bằng các hình thức khác nhau như khiến họ nổi điên, bị chết bất đắc kỳ tử hoặc bị tan gia bại sản. Có khi họ gặp những tai nạn kinh hoàng, chẳng hạn như nó xúi họ và những người thân bên họ tự tử.

Lão Thammasat lấy mấy tượng kumanthong ra làm ví dụ cho Tiên dễ cảm nhận. Cô ta nhìn chúng hỏi tiếp.

– Vậy còn loại thứu hai..?

Lão Thammasat nói tiếp!

– Loại Kumanthonh thứ hai gọi là Kuman Phù hộ. Gồm hai dòng là Kuman Prai và Kuman Thep. Hai dòng hai có khả năng độ chủ nhân của mình làm ăn hưng thịnh, tiền bạc dư giả, đánh đâu thắng đó. Có thể nói, nó mang lại siêu lợi nhuận cho chủ nhân của mình. Cô muốn thỉnh dòng nào..?

Cô ta nghĩ nếu có cả hai thì mình quá quyền lực, một đứa giúp mình kiếm tiền, còn đứa kia giúp mình trả thù. Suy nghĩ trong giây lát cô ta hỏi.

– Nếu tôi muốn Thỉnh cả hai..?

Ông ta lắc đâu:

– Không? Cô chỉ phép thỉnh một. Sống chung một nhà chúng sẽ đại chiến.

Tiên hơi sìu mặt, bản tính tham lam của mình không được đáp ứng nên trong lòng cảm thấy hơi hụt hẫng. Ngồi đắn đo một lúc cô ta quyết định trả thì trước. Trong lòng cô ta giờ đây chỉ có thù hận và căm phẫn. Tiên nhìn lão Thammasat đáp.

– Vậy tôi thỉnh dòng tà đạo, với hai điều kiện. Nếu ông đáp ứng được thì tiền bạc không quan trọng.

Ông ta ngẩng mặt lên nhìn Tiên cười khà khà..

– Được, cô nói đi. Trong khả năng của mình thì tôi nhận lời.

Tiên nhếch môi cười, điều cô ta muốn luca này sắp thành hiện thực, cô ta cầm một con kumanthong lên tay chậm rãi đáp.

– Tôi muốn ông dùng đứa bé đêm qua tôi đem tới đây để luyện, tôi muốn dùng chính con mình để giết chết những người đắc tội với mẹ chúng.

Ông ta không ngạc nhiên khi Tiên yêu cầu vậy, nhìn cách cô ta cầm chặt đứa bé trong tay cũng đủ hiểu cô ta muốn gì. Lão Thammasat hỏi.

– Còn yêu cầu thứ hai?

Cô ta nhanh miệng đáp:

– Giết bốn gã đêm qua đã hãm hiếp tôi. Ngay trong đêm nay.

Mei ngồi bên cạnh dịch lại từ nãy đến giờ, nghe cô ta nói câu cuối anh muốn lạnh gáy. Thì ra cô ta không nhắc đến chuyện đêm qua không có nghĩa đã quên đi, mà muốn lợi dụng Quỷ Linh Nhi của lão Thammasat để rửa hận. Mei nhìn sư phụ anh ta dịch lại tất cả không thiếu một từ, Mei giỏi nhiều ngôn ngữ trên thế giới, nên anh ta được lão Thammasat rất xem trọng, vừa nhận Mei làm đệ tử, vừa làm thông dịch viên cho ông ta. Có điều, Tiên không biết, không cần cô ta bảo giết bốn gã dâm dê kia thì lão ta cũng giết chúng, là để dằn mặt những kẻ phá rối việc làm ăn của ôn ta, cũng là để khẳng định danh tiếng của mình ở vùng này. Ông ta nhìn Tiên gật đầu.

– Được, tôi đồng ý. Nửa tháng nữa cô đem tiền đến nhận hàng. Và họ sẽ chết trong đêm nay như lời cô nói.

Tiên về phòng, cô ta ở lại đây hai ngày nữa sẽ về, cũng là muốn tận mắt chứng kiến cái chết rùng rợn như lời đồn về Quỷ Linh Nhi gây ra mà cô ta từng nghe. Tiên ngồi trước gương với khuôn mặt sưng húp bầm tím, cô ta đưa gai tay lên ôm xoa má mình, nghiến răng ken két rít lên.

– Tao sẽ trả thù, sẽ giết từng đứa một, chúng mày sẽ chết một cách đau đớn nhất.

Ánh mắt cô ta như có lửa. Nửa đêm hôm đó. Một trong bốn gã đang nằm ngủ bên cạnh vợ mình, bỗng bên tai vang lên giọng nói rất khẽ nhưng đầy mê hoặc.

– Đi theo tao, đi theo tao, nhanh lên.. theo tao…

Hắn bật dậy, người như bị mông du, hai mắt mở thao láo biết mình gặp ma mà không thể cưỡng lại được, hắn nghe theo lời xúi kia như một sắc lệnh, cứ thế lững thững bước ra khỏi phòng. Hắn đi vòng xuống bếp, cầm trên tay một con dao sáng loáng, chậm rãi đi ra giếng mài con dao Xẹt.. Xẹt.. Xẹt… cho bén, miệng thì cười hề hề hề như một gã tâm thần. Tưởng hắn mài dao làm gì thì ra hắn mài dao để cắt đi con chim của mình. Hắn tụt quần xuống, mân mê bộ phận sinh dục một lần nữa.

Bên tai lại vang lên câu nói như ra lệnh.

– Đúng rồi, cắt nao đi. Cắt đi.. nó hư thì phải chịu phạt.. cắt đi..

Trong đầu hắn vẫn nhận thức được việc gì đang xảy ra? Nhưng lại không điều khiển được đôi tay mình. Hắn sợ hãi trong tâm can bao nhiêu thì tay hắn lại chống đối hắn bấy nhiêu. Nó như có ai đó nắm chặt không buông, cứ đứa xuống cầm chắc dương vật của mình, một tay cầm nó, một tay cầm dao, cứ thế cắt..

Xẹt… hì hì hì hì…

Một lúc sau hắn kêu oai oái đau như chó thiến, máu phun xối xả không ngừng..

– Á… Á… Á….


Tip: You can use left, right, A and D keyboard keys to browse between chapters.